Do trình độ có hạn, anh nghĩ rằng cách chữa ấy là dùng dây điện dí trực tiếp vào chỗ đau của cơ thể. Nghĩ sao làm vậy, anh lấy một đầu dây nóng có điện 110 vôn dí thử vào vùng dạ dày đang đau. Điều kỳ diệu đã xảy ra. Anh không bị điện giật mà nhận được một cảm giác nhẹ nhàng, khoan khoái, dạ dày bớt đau. Thấy cách chữa có hiệu quả, anh phấn khởi tiếp tục dí điện để chữa. Sau nhiều lần như vậy, anh thấy trong người khỏe hẳn, bệnh đau dạ dày đã khỏi. Anh nghĩ mình ít học, không hiểu gì về khoa học, cứ mạnh dạn làm thử hóa ra điện lại chữa được bệnh. Thật ra đây là trường hợp ngẫu nhiên may mắn có một không hai ở nước ta và cả trên thế giới. Ở Trung Quốc, một vài người có công năng đặc biệt cầm cả dây nóng điện 220 vôn mà không bị giật, nhưng chưa có ai dùng điện theo kiểu này để chữa bệnh. Mong các bạn không nên thử. Anh không dừng lại ở đó mà tiếp tục thử nghiệm chữa cho gia đình, biết đâu đây là một phương pháp chữa bệnh hiệu nghiệm mà từ trước đến nay chưa ai biết. Đứa con út của anh lúc đó 8 tuổi bị bệnh đái dầm và bị mụn cóc. Một tay cầm dây điện trần, một tay cầm cây ăng-ten gỡ từ chiếc đài bán dẫn dí vào những mụn cóc và vùng thắt lưng con. Sau vài lần như thế, mụn cóc không còn và bệnh đái dầm của con cũng khỏi. Bà con xa gần được tin kéo đến nhờ anh chữa ngày càng đông. Anh không từ chối một ai, nhưng cũng thầm lo nhỡ ra có chuyện không hay! Anh chữa đủ thứ bệnh, người khỏi, người đỡ, không ai bị tai biến gì. Anh chữatừ thiện, không lấy tiền. Sau này được cơ quan y tế mời lên chữa thử nghiệm ở Bệnh viện đa khoa Hóc Môn, có bác sĩ giúp đỡ kiểm chứng. Anh đã chữa trên 200 bệnh nhân, có hồ sơ bệnh án và không có trường hợp nào có phản ứng phụ. Để tạo điều kiện cho anh có kiến thức về y học, bệnh viện cử anh đi học một khóa đào tạo lương y. Anh được học về y lý Đông y, các hệ kinh lạc, huyệt đạo cách bắt mạch. Sau đó anh còn được học về giải phẫu sinh lý cơ thể người, phương pháp xét nghiệm, đọc phim X.quang, siêu âm và anh được cấp chứng chỉ, được phép hành nghề chữa bệnh cho dân.