Có những ngày em biết anh rất mỏi mệt, chỉ muốn ở đó để an ủi nỗi lòng anh – nhưng bất lực, chỉ có thể nhìn anh qua màn ảnh nhỏ, nghe tiếng thở dài của anh qua headphone.
Anh nói: ” Anh không muốn yếu đuối trước mặt em “, nhưng em chưa bao giờ cần anh mạnh mẽ đến như vậy, em muốn nhìn thấy nụ cười thật sự của anh, em muốn xóa tan hết mỏi mệt trong anh.
Bởi em biết tim anh nhiều tổn thương, áp lực và cả bao gánh nặng trên vai, còn bao nhiêu chông gai đời anh em không biết ? Em thật sự rất muốn nắm tay anh vượt qua bão giông của cuộc đời, anh đừng cố gắng gồng mọi nỗi đau vào mình nữa, người ta không thương anh lại đây em thương.
” Có những ngày anh chỉ muốn ôm em ngủ, mặc kệ đời và cảm thấy bình yên”, anh đã từng nói như vậy, em biết anh yếu đuối đấy thôi, nhưng anh lại không muốn thể hiện nó, anh sợ bản thân không che chắn được cho em và mẹ, anh sợ là thằng đàn ông vô dụng.
Anh yếu đuối thì cứ yếu đuối đi, sao cứ phải gồng hết sức mình như thế, anh cứ tỏ ra mạnh mẽ đến vậy chỉ khiến bản thân em xót – em xót vì không thể đập tan sự giả tạo đó của anh.
Người ta thường nói:” Anh lạnh lùng, mạnh mẽ, khó gần lắm “, bởi người ta không hiểu anh, người ta ta không biết được sự cố gắng của anh, cho dù anh đau hay buồn đến mấy anh cũng lặng im với mọi người và nhốt bản thân anh vào màn đêm với bốn bức tường rồi gặm nhấm nỗi đau, từ bao giờ anh lại giả tạo mạnh mẽ đến vậy ?
Em không hứa sẽ đi cùng anh hết đoạn đường phía trước, bởi lời hứa thường cuốn theo gió bay, nhưng em sẽ cố gắng sống cùng anh không chỉ những lúc anh mạnh mẽ mà cả khi anh yếu đuối nhất, em chắc chắn sẽ làm bình yên của anh.
Em không bắt anh phải yếu đuối, nhưng nhất định không được tỏ ra mạnh mẽ với em khi lòng anh không ổn – bởi em đau.
BÌNH LUẬN