Tối đó bố tôi cứ đi ra đi vào, bồn chồn lo lắng. Có lẽ ông đã bắt đầu cảm nhận và tin tâm linh có liên quan đến những cái chết gần đây của dòng họ. Mẹ tôi cuống cả lên lo sợ anh em tôi có mệnh hệ gì. Tối ấy ai cũng thức khuya, bố tôi chong đèn đến tận 12 giờ mới ngủ. Tầm ba giờ sáng tôi chợt tỉnh giấc vì chó bên nhà chú Phán cắn ran lên.
Nhà chú nuôi tới tận 5 con, chúng đồng loạt sủa lên ông ổng. Giường tôi và anh Minh nằm cạnh cửa sổ nhìn sang nhà chú Phán. Tôi từ từ hé mở cánh cửa sổ ra nhìn. Dưới ánh trăng sáng lờ tôi giật mình kinh sợ khi thấy có một bóng trắng đi đi lại lại trong sân nhà chú Phán. Đàn chó cứ châu vào sủa nhưng tỏ ra sợ sệt bóng trắng ấy không dám lại gần. Bỗng tôi lạnh dọc sống lưng khi thấy cái bóng đi lại trong sân rất giống thằng Công. Đúng rồi, chân đi vòng kiềng cả họ chỉ có mình nó […]
BÌNH LUẬN