Cái lạnh của sương đêm không đủ để ông tỉnh táo, nhưng bóng người vừa đi qua làm ông lạnh toát, tỉnh hẳn cả cơn ngái ngủ và hơi rượu đang ngà ngà say. Ông không dám nhìn theo, lẳng lặng mở cửa vào nhà, chốt lại rồi lên giường nằm. Nhìn đồng hồ trên tường đã gần một giờ sáng.
Mấy tối sau ông cố gắng thức khuya, tắt hết điện nhìn qua ô cửa kính xem còn thấy như hôm trước nữa không. Qua hai ba đêm ông không thấy gì cả. Đêm thứ tư ông vẫn kiên trì theo dõi. Đang gà gật buồn ngủ bỗng ông giật mình nghe thấy tiếng chó gần đó tru lên khe khẽ, rờn rợn. Dụi mắt nhìn ra ngoài vẫn không thấy gì, chỉ thấy con đường xóm hun hút trong đêm khuya. Đang chuẩn bị đi ngủ nhưng tiếng chó rít lên dồn dập như chực xông ra cắn ai đó. Ông kiên trì theo dõi. Bỗng ông kinh ngạc, bóng người hôm trước lại đang đi giữa đường. Lần này ông tập trung, chăm chú nhìn cho kĩ. Không thể nhầm lẫn được, đúng là hồn ma chú Quân tìm đường về nhà. Chân tay ông bủn rủn, vội ngồi thụp xuống, phải mất một lúc ông mới trấn tĩnh được […]
BÌNH LUẬN