Ngồi ở quán cafe. Hỏi ông bạn: "Này, ông nói thật đi, ông nghĩ thế nào về Biển". Phản xạ đầu tiên của ông bạn là chối: "Tôi có quen em nào tên là Biển đâu. Các em nhiều tên bỏ xừ, biết làm sao hết được". "Biển đây là biển nói chung ấy mà, biển để đi tắm ấy". "À...thế thì thích...".
Đàn ông nói chung ai cũng thích biển. Đàn ông nói chung ai cũng thích đàn bà. Biển như thể đàn bà.
Tại sao người ta thường ví biển như đàn bà? Vì đàn bà nói nhiều và biển thì cũng sóng vỗ, ầm ào suốt ngày đêm…
Một ví dụ về đàn bà nói nhiều là nàng Sheherazade có thể nói suốt ngàn lẻ một đêm nhưng biển nói nhiều hơn thế gấp triệu triệu lần. Nếu em là biển xanh, anh xin làm bờ cát trắng. Đàn bà đã nói nhiều như biển rồi thì đàn ông chỉ biết lặng im như cát. Được cái may là có người cũng hiểu: “Em biết những lời yêu còn ở trong anh. Như ốc đảo xanh nằm trong sa mạc. Nhưng trước em anh lặng im như cát. Chính điều này làm em yêu anh” (“Không đề” – Lâm Thị Mỹ Dạ).
Trong tiểu thuyết được Giải Nobel của Heminway – “Ông già và biển cả” có đoạn: “Biển tử tế và rất đẹp. Nhưng nó có thể rất độc ác và tráo trở bất thình lình. Lão luôn nghĩ về biển như lamar, đấy là cách người ta gọi biển bằng tiếng Tây Ban Nha khi họ yêu biển. Thỉnh thoảng những người yêu biển cũng buông lời nguyền rủa biển nhưng họ luôn nói như thể biển là phụ nữ. Vài tay đánh cá trẻ, sử dụng phao nhựa làm phao câu và đi thuyền máy, sắm được khi gan cá mập được giá, gọi biển là el mar, tức giống đực. Chúng nói về biển như một đối thủ, một địa điểm hay thậm chí là một kẻ thù. Nhưng ông lão thì luôn nghĩ về biển như về một phụ nữ, như cái gì đó có thể ban phát hay chối giữ ơn huệ, và nếu biển làm điều ác độc hay tàn bạo thì bởi lẽ lúc ấy biển không thể nào kìm giữ nổi. Mặt trăng tỏa chiếu trên biển như thể tỏa chiếu trên cơ thể của người đàn bà, lão nghĩ…“.
Ông già mà còn nghĩ về biển cả như thế huống chi những người đàn ông tuổi đang hăng và nhựa sống đang căng.
Đàn ông trước biển, cảm giác cũng chống chếnh như trước người đàn bà đẹp, phải bám lấy chai rượu hay ít ra là chai bia. Để che giấu những con sóng trong lòng. Và để nhắm với những sản vật của biển: tôm, cua, cá, mực, ngao, sò, ghẹ…
Đàn ông ít nói chuyện về biển. Nói chuyện về biển nghe có vẻ lãng mạn. Đàn ông thường che giấu sự lãng mạn, như thể che giấu những phút mềm lòng.Thà nói chuyện về đàn bà, về ô tô, về điện thoại di động còn hơn. Khi nói về biển, đàn ông thường hay nói đến những thứ kèm theo biển: ở biển nào hay, khách sạn nào đẹp, dịch vụ ở đâu tốt…Khi nói về biển, đàn ông hay hỏi nhau: “Ở đấy có gì không?”
Tại sao đàn ông lại thích biển? Đi biển đàn ông ăn khoẻ, uống khoẻ, làm việc khoẻ. Trần mà như thế kém gì tiên?
Như chiến binh chinh chiến khắp nơi được trở về bên người đàn bà yêu dấu, đàn ông sau những vật lộn với đời đến với biển, ngã vào lòng biển. Biển ầm ào như vậy nhưng đứng trước biển là cảm giác bình yên. Nghĩ về biển là nghĩ về sự nghỉ ngơi.
Nên đối xử thế nào với biển? Như thể hỏi: Nên đối xử thế nào với đàn bà. Ông bạn trả lời gọn lỏn: “Kệ nó”. Khi đến với biển cũng như khi đến với đàn bà cần chuẩn bị nhiều tiền là được. Để chuẩn bị nhiều tiền cần phải làm việc nhiều. Biển cũng như đàn bà là một trong những kích thích để đàn ông làm việc nhiều.
Đàn ông thích biển, có nhiều đàn ông thậm chí say mê biển, yêu biển. Say mê, yêu – như với đàn bà, tìm mọi cách để đến với biển, để được ở bên biển, để được nghe sóng vỗ… Có người có hẳn cả một bộ sưu tập cát từ những bãi biển đã từng đi qua. Có đàn ông đến với biển nhưng thậm chí chẳng nhúng mình xuống nước. Chỉ ngồi trên bờ, ngắm biển, hít thở không khí biển và uống, tất nhiên.
“Tại sao tự nhiên lại nói về biển?”
“Mùa hè!”
Có hẳn cả một cụm từ: “Mùa hè ở biển”. Một cụm từ đẹp, đầy gợi cảm.
Phan An
BÌNH LUẬN