Sau ngày anh đi, không có chàng hoàng tử đích thực nào bước vào cuộc đời em, không một chàng trai nào mang nhiệm màu của cuộc sống đến và chỉ cho em sự tuyệt vời của tình yêu.
Đôi lúc em đáng tiếc một điều, cuộc đời hóa ra không như là phim.
Sau ngày anh đi, không có chàng hoàng tử đích thực nào bước vào cuộc đời em, không một chàng trai nào mang nhiệm màu của cuộc sống đến và chỉ cho em sự tuyệt vời của tình yêu. Chỉ mỗi em cô độc nơi này, buồn đau cho cuộc tình đã kết thúc rất lâu rồi, như kẻ phiêu lãng trên đôi tay không cầm được la bàn, càng đi sâu vào quá khứ, càng đắm chìm vào vũng lầy nước mắt.
Đôi lúc em đáng tiếc một điều, cuộc đời hóa ra không như là phim.
Công việc càng ngày càng đáng chán. Bắt đầu mỗi ngày mới là một điều đáng chán mới. Mà sau khi bỏ rất nhiều công việc, em phát hiện ra rằng, thậm chí em làm công việc của nhân vật em yêu thích trong bộ phim em yêu thích, cũng chẳng có nghĩa nó sẽ hoàn hảo đầy cảm hứng như những gì em được xem. Cố gắng rốt cục cũng chỉ là điều nhục hình tự bản thân chuốc lấy.
Đôi lúc em đáng tiếc một điều, cuộc đời hóa ra không như là phim.
Phía sau cơn mưa sẽ không có cầu vồng, vì ở đời thực không phải sau cơn mưa nào trời cũng quang và mây cũng tạnh.
Cuộc đời hóa ra thật sự không như là phim.
Nàng công chúa không thể sinh ra từ hoàn cảnh khó khăn hôn phối cùng nghị lực.
Chàng hoàng tử thất thế không thể lấy lại những gì mình đã mất, không phải vì bản thân không cố gắng, mà vì không thể tìm lấy cho mình trung thần còn sót lại xung quanh.
Và thậm chí sau khi nàng công chúa và hoàng tử hôn nhau, có được tất cả những điều mình muốn. Đáng tiếc, cuộc đời không như là phim. Tình cảm thật sự có tồn tại, nhưng chỉ sau 90 phút trên màn ảnh.
Sau đấy, đời thực vẫn còn có chia ly, đời thực vẫn còn có những yêu thương ngỡ như vĩnh cửu sẽ phai mờ, đời thực vẫn còn có nhu cầu, mà hai nhân vật chính nào giữ được tính cách kiên định của mình suốt cuộc đời, để rồi sẽ đem trái tim mình trao cho người khác, sẽ dối trá, sẽ lén lút, và sẽ dững dưng nói với nhau rằng tình cảm cho nhau đã cạn kiệt, hay rằng mỗi người nên ở một nơi khác, biết đâu sẽ tốt hơn cho nhau…
…
Nhưng cũng may, cuộc đời không như là phim.
Tức là em sẽ có cả đời để sửa sai, chứ không phải chỉ vỏn vẹn 90 phút.
Tức là em sẽ có cả đời để tìm kiếm một người như anh, nhưng tốt hơn.
Tức là em sẽ có cả đời để làm những công việc mới, đến khi em cảm thấy mình vui vẻ.
Tức là em sẽ có cả đời để sống với những tính cách thật của mình, chứ không phải chỉ mãi yếu đuối, chứ không phải chỉ mãi mạnh mẽ, chứ không phải chỉ mãi mỉm cười và mãi khóc.
Tức là em sẽ có cả đời để chờ cầu vồng xuất hiện.
Em không cần phải chờ chỉ sau cơn mưa.
Vì em có cả đời để hy vọng.
Vì em có cả đời để tồn tại.
Và vì em có cả đời để chờ đợi và tin rằng mình đúng.
Ừ. May mắn rằng cuộc đời không như là phim. Em không cần phải lúc nào cũng cảm giác mình là nhân vật phụ, xuất hiện chớp nhoáng và mãi mãi ra đi trong 90 phút ngắn ngủi.
Em sẽ có cả đời, để quyết định cuộc sống của chính mình.
Đúng không?
BÌNH LUẬN